Ôn Túc Túc chun mũi, hừ một tiếng rồi quay mặt đi.
Sao nào, coi thường người ta hả! Chẳng lẽ cứ món ăn bị cháy do cô nấu sao! Hừ!
Hoắc Ôn Nam kỳ thật đã đoán ra rồi, cố ý trêu chọc cô thôi. Nhìn thấy hai má cô phồng lên, hừ hừ tức giận, thấy buồn cười, tự mình gắp một miếng trứng hành lá, bỏ vào chén của Ôn Túc Túc, nói: “Ngon lắm.”
Câu này nghe còn thuận tai hơn, Ôn Túc Túc nói: “Ngon thì anh ăn nhiều một chút.”
Hoắc Ôn Nam quả thật đã ăn nhiều hơn, đĩa trứng chiên kia được đặt ngay trước mặt anh, bị anh ăn sạch, ngay cả cọng hành cuối cùng trong đĩa, cũng bị anh ăn hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây