“Ở đây không có ai, có chuyện gì anh cứ nói đi.” Ôn Túc Túc dừng lại, nhìn Tạ Chí Nghị nói.
Thật ra chỗ này cũng không xa chỗ Từ Nguyệt Hồng bọn họ, nhưng mà mọi người xem phim xong đều đi về phía ký túc xá, cho nên ở đây ngược lại không có ai.
Tạ Chí Nghị hít sâu một hơi, hỏi: “Tôi suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi, vẫn luôn gọi là “Y tá Ôn” “Tiểu Đội Trưởng Tạ”, cảm thấy xa cách quá, hay là sau này chúng ta cứ gọi thẳng tên của đối phương đi?”
Ôn Túc Túc đầy đầu dấu chấm hỏi, chẳng lẽ cô hiểu lầm rồi? Tạ Chí Nghị gọi cô đến đây, chỉ vì muốn nói chuyện này thôi sao?
Cô gật đầu nói: “Được chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây