Ngón tay thon dài của anh siết chặt, nhìn cô gái trước mặt đang nói với vẻ mặt đương nhiên, trong lòng dâng lên một sự chán ghét. Cảm giác “chán ghét” này không giống với cảm giác không thích khó hiểu đối với Ôn Túc Túc trước kia, nói thật, đến bây giờ chính anh cũng không hiểu, lúc trước tại sao mình lại không thích Ôn Túc Túc.
Rõ ràng, trong thâm tâm anh, thật sự thích cô...
Nhưng mà đối với Lưu Mẫn Nhã...
Hoắc Ôn Nam mím môi, mở miệng nói: “Đủ rồi, đừng nói nữa. Cô cũng là con gái, tôi vốn không muốn nói ra những lời khiến cô khó chịu, nhưng tôi không thích việc cô nói Túc Túc như vậy trước mặt tôi. Cô nói cô ấy quấn lấy tôi, nhưng cô cũng giống như vậy mà? Hình như tôi cũng đã nói với cô không ít lần, nói cô đừng đến đây tìm tôi, vậy mà cô vẫn đến.”
Lưu Mẫn Nhã: “...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây