Tim Ôn Túc Túc lỡ mất nửa nhịp, đập thình thịch.
Cô xoa ngực, để bản thân bình tĩnh lại.
“Trước tiên phải rửa sạch vết thương, sau đó mới bôi thuốc đúng không? Là loại thuốc này phải không? Lần trước em bôi thuốc cho tôi, tôi nhớ đã dùng loại cao này.” Hoắc Ôn Nam dường như không nhận ra sự khác thường của Ôn Túc Túc, mà cẩn thận lấy hộp cao trông quen thuộc từ hộp thuốc ra, đưa cho Ôn Túc Túc xem.
Ôn Túc Túc gật đầu, xác nhận đúng là loại thuốc này.
Thực ra vết thương do đá cứa vào ở cẳng chân cô không nghiêm trọng, chỉ cần xử lý đơn giản, sau đó bôi thuốc là được. Da cô hơi mỏng, trông có vẻ đáng sợ, nhưng trước đó, cô đang chìm trong nỗi sợ suýt bị lợn rừng ăn thịt, nên không cảm thấy đau chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây