Cô nghiêng đầu, quay lại nhìn Trần Nguyệt Phân.
Trần Nguyệt Phân cầm hai giỏ trúc, đồ trong giỏ không nặng, hơn nữa xuống núi dễ dàng hơn lên núi nhiều, đi bộ cũng khá nhẹ nhàng. Tuy nhiên, ngay lúc này, Hoắc Ôn Nam đột nhiên trượt chân...
Ôn Túc Túc không hề hay biết, cảm thấy cơ thể mình rơi xuống, cô vô thức đưa tay ra, ôm chặt lấy cổ Hoắc Ôn Nam. Ngay sau đó, Hoắc Ôn Nam đã đứng vững.
Ôn Túc Túc sợ đến mức tim như muốn nhảy ra ngoài, nhỏ giọng nói: “Anh… anh cẩn thận một chút...”
Hoắc Ôn Nam nhếch miệng, cảm nhận được tay Ôn Túc Túc đang ôm lấy cổ mình, bước chân như có gió, đáp lại: “Ừm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây