Dù bề ngoài không thể hiện, nhưng nội tâm anh đang vô cùng lo lắng.
Bỗng nhiên, anh chú ý đến một dấu chân đặc biệt, có hình một bông hoa. Ánh mắt anh sáng lên, nhận ra đây chính là dấu giày của Ôn Túc Túc thường mang.
Tất cả là nhờ thói quen thích chưng diện của Ôn Túc Túc, ngay cả khi mua giày, cô cũng chọn loại có hoa văn ở đế.
Nhận ra dấu giày, Hoắc Ôn Nam lần theo hướng đó đi lên núi. Ban đầu, anh nghĩ sẽ tìm thấy họ ở lưng chừng núi, nhưng không ngờ dấu chân vẫn tiếp tục đi lên. Càng vào sâu trong núi, càng nguy hiểm...
Đúng lúc này, Hoắc Ôn Nam nghe thấy một tiếng hét quen thuộc: “Aaa...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây