Thấy cô vui vẻ ăn cua, tâm trạng anh không khỏi tốt lên rất nhiều. Khi còn nhỏ cũng vậy, mỗi lần cô ăn cua, đều lộ ra vẻ mặt vô cùng hưởng thụ.
Trần Nguyệt Phân để trong mắt, vừa cười vừa nói: “Ôn Nam nói em thích ăn cua, nên đã cố ý chuẩn bị cho em, ở đây chúng ta muốn ăn cua không dễ dàng, không biết cậu ấy kiếm kiểu gì, nhưng như cậu ấy nói, chỉ cần em ăn vui vẻ là được rồi.”
Động tác bóc chân cua của Ôn Túc Túc khựng lại, cô bĩu môi, thu lại vẻ mặt hào hứng vừa rồi. Con cua này là Hoắc Ôn Nam cố ý chuẩn bị cho cô? Cô đã nói rõ ràng với Hoắc Ôn Nam rồi cơ mà? Tại sao Hoắc Ôn Nam còn cố ý đi kiếm cua cho cô ăn?
Ôn Túc Túc len lén nhìn Hoắc Ôn Nam, thấy anh chỉ ăn món khác, không động đến một con cua nào, trong lòng hiểu rõ, thật ra Hoắc Ôn Nam không ăn cua, từ nhỏ anh đã không thích ăn.
Ăn cơm xong, Trần Nguyệt Phân đi rửa chén đũa trong bếp, Đại Trụ và Nhị Trụ ở bên cạnh đợi Ôn Túc Túc đến dạy học, Ôn Túc Túc nói chúng ôn tập lại bài học ngày hôm qua, lát nữa cô sẽ đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây