Anh không đến mức nhỏ mọn như vậy, không chịu đựng nổi chuyện này.
“Còn nhớ cái này không?” Hoắc Ôn Nam giơ con thỏ len lên cho Ôn Túc Túc xem: “Đây là con thỏ trước đây cô tặng tôi, cô nói với tôi, chỉ cần tôi mang con thỏ này bên mình, là có thể nhìn thấy cô mọi lúc.”
Thế nhưng khi Ôn Túc Túc nhìn thấy con thỏ xấu xí đến mức không thể tả, căn bản không nghe Hoắc Ôn Nam nói tiếp. Bây giờ cô chỉ có một suy nghĩ, con thỏ này thật xấu, trước đây đầu cô bị úng nước, mới tặng cho Hoắc Ôn Nam một con thỏ xấu xí như vậy, còn nói những lời sến súa đến buồn nôn...
Ọe...
Ôn Túc Túc thật sự không dám nhìn, lắc đầu nguầy nguậy, vội vàng phủ nhận: “Không nhớ!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây