Đúng lúc này, Tạ Chí Nghị đang theo dõi sát sao vội vàng đi tới, đứng chắn trước mặt Ôn Túc Túc, nắm lấy tay Trương Văn Nga định đẩy Ôn Túc Túc, trầm giọng nói: “Cô ngược đãi cháu trai, còn dám đánh người, xem ra chúng tôi phải đi tố cáo cô rồi.”
“Liên quan gì đến anh!” Trương Văn Nga vốn hơi sợ, nhưng cô ta nghĩ hai người này do Hoàng Xuân Cúc đưa đến, dám tố cáo cô ta thật à? Nếu bọn họ tố cáo cô ta, thì con trai Hoàng Xuân Cúc cũng sẽ bị xử lý!
Trương Văn Nga có thêm tự tin, lập tức đẩy mạnh Tạ Chí Nghị một cái. Tạ Chí Nghị không ngờ Trương Văn Nga lại ngang ngược như vậy, bị anh ấy túm cánh tay mà còn dám đẩy người, không kịp đề phòng, cộng thêm vết thương ở chân vẫn chưa lành hẳn, đã bị đẩy lùi về sau hai bước.
Ôn Túc Túc thấy vậy vội vàng đi tới, lo lắng hỏi: “Thanh niên trí thức Tạ, anh không sao chứ?”
Còn Trương Văn Nga, thì chửi bới Hoàng Xuân Cúc: “Bà già chết tiệt, vì thằng sao chổi này, bà lại còn dẫn người ngoài đến bắt nạt tôi, bà giỏi lắm! Bình thường giả vờ tốt bụng, không ngờ lại giở trò này với tôi! Nếu bà không vừa mắt tôi, thì nói con trai bà ly hôn với tôi đi, tôi đưa hai đứa con về nhà mẹ đẻ, bà cứ nói thẳng là được, cần gì phải làm vậy? Vì một thằng sao chổi, bày ra lắm chuyện như vậy, còn nhỏ đã khắc chết bố, sau này sẽ khắc chết mẹ con tôi?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây