Nghĩ lâu, những ký ức thời thơ ấu đã bị lãng quên cũng theo đó mà hiện về.
Hồi nhỏ Ôn Túc Túc là một cô bé yếu ớt, lại còn hay khóc nhè. Nếu anh không chơi với cô, thì cô sẽ khóc lóc đi tìm mẹ anh mách tội, nói anh không chịu chơi với cô.
Tiền mừng tuổi anh nhận được vào dịp Tết, được cô sắp xếp gọn gàng, chia thành ba phần: “Anh Ôn Nam, số tiền này anh phải giữ gìn cẩn thận, phần này để dành mua kẹo cho em ăn, phần này để mua quần áo đẹp cho em, phần này cất đi, đợi em trưởng thành, kết hôn, rồi mới lấy ra cho em!”
Hoắc Ôn Nam hồi nhỏ: “...”
Anh nhìn cô bé nhỏ hơn anh năm sáu tuổi, chỉ cao đến ngực anh, mặt không cảm xúc hỏi: “Thế còn anh?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây