“Em không biết đâu, lúc đó thím hai suýt khóc vì bị chị mắng, khiến chị hả giận biết bao nhiêu. Cũng nhờ miếng thịt khô của em, nếu không chị đoán mình vẫn sẽ nể tình họ hàng mà bỏ qua.” Trần Nguyệt Phân vừa cười vừa nói, vừa rửa thịt khô, vừa đưa cho Ôn Túc Túc một củ tỏi.
Cô ấy nói: “Nào, giúp chị bóc mấy tép tỏi, thịt khô không cho tỏi vào sẽ không ngon.”
Ôn Túc Túc nhận lấy củ tỏi, biết Trần Nguyệt Phân đang nghĩ gì. Cô ấy sợ cô suy nghĩ nhiều, lầm tưởng họ cãi nhau là vì miếng thịt khô của cô, trong lòng áy náy.
Trần Nguyệt Phân tuy có vẻ vô tư, nhưng thực ra rất tinh tế, ví dụ như sau khi cô ăn cơm ở đây được nửa tháng, Trần Nguyệt Phân đã nắm rõ khẩu vị của cô, biết cô thích ăn gì, không thích ăn gì.
Biết cô dị ứng với hồi hương, nên khi xào nấu đều không cho hồi hương vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây