Thời gian chậm rãi trôi, mặt trời ở phía xa bắt đầu lặn xuống, những áng mây xung quanh mặt trời lập tức bị nhuộm thành màu hồng cam tuyệt đẹp.
Nghĩ đến chuyện ngày mai Vệ Lăng sẽ rời đi, Tần Thanh Man xúc động nói: “A Lăng, em sẽ không khuyên anh đừng xung phong lao lên khi gặp nguy hiểm, cũng không khuyên anh lúc cứu người thì phải bảo vệ bản thân, bởi vì em biết trên người anh còn có trách nhiệm và nghĩa vụ.”
“Ừ.”
Vệ Lăng cúi đầu, cọ mặt mình vào khuôn mặt láng mịn của cô.
Sau hai tháng làm nhiệm vụ bên ngoài, làn da trên má hắn hơi thô ráp vì không được chăm sóc, thế nên khi mặt hai người cọ xát với nhau, gương mặt Tần Thanh Man ửng đỏ lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây