Trịnh An Quốc đưa mắt nhìn Vệ Lăng dẫn người rời đi, vội vàng cùng Mã Vũ và hai quân sĩ khác xuống núi.
Những người bình thường như Tần Thụ bị bầy sói dọa sợ không nhẹ, ai nấy đều không kịp đổi đồ lót ướt đẫm trên người, cởi đồ lót lau sơ mồ hôi trên người một cái liền quấn áo khoác xuống núi, bởi vì sợ hãi cộng thêm hốt hoảng, đám người nhìn thấy thôn trang dưới chân núi còn sớm hơn dự tính nửa tiếng đồng hồ.
Nhìn ống khói từng nhà bốc khói xanh, trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra nụ cười.
An toàn rồi, đến chỗ này chắc chắn an toàn rồi.
“Bà cob, phía dưới đều là đường lớn, rất an toàn, chúng tôi không tiễn nữa, chúng tôi còn phải trở về doanh trại báo cáo.” Mã Vũ và hai chiến sĩ mỗi người dắt mấy con ngựa từ biệt với đám người Trịnh An Quốc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây