Thời đại này, khẩu phần ăn của mỗi người đều cố định, Phương Lỗ không cảm thấy cách xử lý của Triệu Hà có vấn đề, trả lời nói: “Đồng chí Triệu Hà, tự chuẩn bị lương thực vốn là chuyện chúng tôi nên làm, đây là chính sách của quốc gia chúng ta, ông không cần xin lỗi, nói thế nào đi nữa, chúng tôi nhiều người như vậy đến đây cũng coi như quấy rầy các ông rồi, vẫn mong ông và các người dân thứ lỗi.”
Lúc Phương Lỗ nói lời này không chỉ nhìn mỗi Triệu Hà, mà còn nhìn về hướng trong thôn.
Cứ như vậy, động tĩnh ở cửa thôn đã làm kinh động đến các người dân trong thôn, không ít người dân đã ra khỏi nhà để quan sát từ xa.
Nhóm người Phương Lỗ này không phải là công an thì chính là quân nhân, trên người không chỉ mang theo súng mà còn mang theo vũ khí, những người dân không dám đến gần xem, nhưng cũng vì tò mò nên đứng ở trước cửa nhà nhìn lén ở phía xa xa.
“Đồng chí cục trưởng, các đồng chí đều là con em của nhân dân, chúng ta là người một nhà, thôn Đoàn Kết chúng tôi giúp đỡ là đương nhiên, các đồng chí cứ đợi đã, tôi dẫn người đi nhường chỗ ở các thanh niên tri thức nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây