“Đồng chí Tần, em khách sáo quá rồi, hơn nữa cả nhà họ Hoàng bọn anh đều phải cảm ơn em và đồng chí Vệ Lăng, nếu không có sự giúp đỡ của hai người thì Uyển Thanh nhà bọn anh cũng sẽ không thể trải qua những ngày tháng tốt đẹp như vậy ở nông trường được, thật sự vô cùng cảm ơn hai người.” Hoàng Hải Quân vô cùng chân thành lúc nói lời này.
Sau khi nhồi bột xong, Tần Thanh Man đứng thẳng lên nhìn Hoàng Hải Quân, ánh mắt trong veo, nói: “Em nhận lời cảm ơn của anh.”
Quả thật cô và Vệ Lăng đã giúp đỡ Hoàng Uyển Thanh rất nhiều, nếu không có sự che chở của cô và Vệ Lăng, sự phát triển của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường thật đúng là khó mà nói được.
Nhưng đây cũng là duyên phận, cô và Hoàng Uyển Thanh có duyên.
Mối quan hệ giữa người và người thật sự rất kỳ lạ, đôi khi ngay cả những người thân cùng chung huyết thống cũng có thể nhìn nhau không vừa mắt, ví dụ như Tần Thải Vân, nhưng có một số người, cho dù không có quan hệ huyết thống nhưng vẫn vô cùng thoải mái khi ở cùng nhau, sẵn lòng chủ động đối xử tốt với đối phương, ví dụ như Hoàng Uyển Thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây