Sau khi nhìn thấy Sở Sở và Hoàng Uyển Thanh đều an toàn, cô mới gật gật đầu với mọi người, nói: “Mọi người đừng lo lắng, cháu rất an toàn.” Bọn bắt cóc không dám đánh cô, cô còn có thể uy hiếp bọn bắt cóc, ngoài việc mất tự do ra thì tạm thời coi như không tồi.
“Chị ơi.”
Ngoài muốn khóc ra thì Sở Sở còn muốn nhào vào trong ngực Tần Thanh Man.
“Tần Vân Sở, không được khóc, em là đàn ông con trai, đàn ông nhà họ Tần chúng ta không có kẻ hèn nhát, đổ máu không đổ lệ.” Tần Thanh Man an ủi Sở Sở bằng một cách rất khác thường nhưng hiệu quả lại vô cùng tốt.
“Chị, em không khóc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây