“Lão Vệ, thượng cấp ra lệnh, bảo chúng ta chờ lệnh.”
Mắt thấy thời gian từ đêm đen từng chút từng chút chuyển sang rạng sáng, Đỗ Hoành Nghị nhận ra vẻ mặt của Vệ Lăng không đúng nên vội vàng nhắc nhở.
Mặc kệ bất cứ lúc nào, phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân, không thể có bất luận cái gì tư nhân cảm xúc lẫn vào đến nhận chức vụ bên trong đến.
“Lão Đỗ, tôi lo cho vợ quá.”
Vệ Lăng không phải người có thể tùy tiện tâm sự với người khác, nhưng bởi vì ban đêm hôm nay thật sự rất yên tĩnh, hoặc là vì lúc rời nhà đã quên nhắc nhở Tần Thanh Man đóng cửa kỹ càng, bất an nên hắn có xúc động chia sẻ tâm sự với người khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây