Việc hắn đi tới thời đại này đã rất kì lạ, vẫn luôn giống như cây bèo tây không rễ trôi nổi bất định, chính Tần Thanh man đã cho hắn một ngôi nhà, cho hắn một bến đỗ tâm hồn, khi hiểu ra được điều này, hắn liền biết rằng bản thân không thể nào rời xa Tần Thanh Man được.
Vừa nãy nghe thấy lời của Thi Lương Công, hắn rất lo Tần Thanh Man sẽ lựa chọn đi lên tỉnh.
Dù sao con người vẫn luôn hướng về nơi cao hơn để đi, trên tỉnh chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển tốt hơn nhiều so với nơi này.
“A Lăng, anh như vậy là đang xem thương em đấy.” Tần Thanh Man là người thông minh, có những lời không cần phải nói rõ ra, nhưng cô vẫn có thể đoán được nguyên nhân.
“Xin lỗi em, vợ ơi, là do anh không tốt, anh không nên nghĩ nhiều như thế, anh xin lỗi.” Vệ Lăng có thể cảm nhận được câu nói này của Tần Thanh Man nặng nề đến nhường nào, nhưng cũng bởi vì câu nói này khiến hắn khôi phục lại được sự tỉnh táo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây