“Thanh Man, tôi có lẽ không tiễn cô về được rồi.” Hoàng Uyển Thanh nhìn Tần Thanh Man cảm thấy cực kỳ khó chịu, cô ấy vẫn còn rất nhiều công việc chưa làm xong, hiện tại không có ai nhìn chằm chằm, nên cô ấy mới có thể ngồi trong phòng nói chuyện với Tần Thanh Man lâu như vậy, nếu như có người để ý quan sát, cô ấy cũng sẽ không dám tùy ý rời khỏi chuồng bò như vậy đâu.
Bởi vì có một số người đang muốn trăm phương ngàn kế để dòm ngó nắm thóp của cô trong công việc.
Tần Thanh Man đương nhiên biết tình cảnh khó khăn của Hoàng Uyển Thanh, thấu hiểu nói: “Không sao đâu, cô với tôi không cần phải quá khách sáo làm gì, tiễn hay không tiễn cũng không có việc gì cả.”
“Ừm.”
Hoàng Uyển Thanh đã yên tâm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây