“Mới vừa nãy không phải em vẫn chơi rất vui với nó sao, sao bây giờ lại thận trọng thế, em cứ coi nó như chó con là được rồi.” Tần Thanh Man biết Sở Sở có gánh nặng tâm lý, dứt khoát để đứa nhỏ xem sói con thành chó con.
“Lúc trước không phải là do em không biết sao, hì hì hì ——”
Sở Sở gãi gãi đầu, ngượng ngùng nở nụ cười.
Tần Thanh Man lau cho sói con suốt cả buổi, cũng trấn an nhóc con cả buổi, lúc này tinh thần của nhóc con cũng đã khôi phục được một chút, đang ôm một ngón tay Tần Thanh Man cắn cắn.
Em bé sói vẫn chưa mọc răng, cắn cũng không đau một chút nào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây