Trên mặt Ngô Vệ Dân ngoại trừ dấu bàn tay rõ ràng ra, còn có vô số vết tích do gậy đánh, cả khuôn mặt đều không cách nào nhìn được, nếu không phải quen biết hai cha con nhà này, Kim Viện Triều và Toàn Ái Quốc cũng không dám nhận.
“Đồng chí, tôi là Ngô Viễn Minh, là quản lý nông trường của nông trường Hồng Kỳ, đây là con trai tôi Ngô Vệ Dân, đồng chí Ngô Vệ Dân là công nhân chính thức của nông trường Hồng Kỳ.”
Ngô Viễn Minh nắm chặt lấy tay Kim Viện Triều, chỉ thiếu điều nước mắt tuôn đầy mặt.
Cuối cùng cũng đã đợi được đồng chí công an tới.
“Đồng chí Ngô Viễn Minh, có thể nói chút chuyện gì đã xảy ra không?” Ánh mắt Kim Viện Triều đảo qua tất cả mọi người trên máy kéo, tầm mắt dừng lại lâu nhất là ở trên người Tần Thanh Man, tựa như đã phán định chắc chắn Tần Thanh Man chính là tội phạm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây