“Chị ơi.”
Sở Sở vốn dĩ còn có chút mơ mơ màng màng, nhưng đối diện với đôi mắt sáng suốt của Tần Thanh Man, cậu đột nhiên trở nên chột dạ, bàn tay nho nhỏ cũng ở dưới chăn len lén sờ đệm một chút, cậu lo mình lại tè dầm tiếp.
Sờ soạng một lúc cũng không sờ thấy gì, mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Vệ Lăng ở một bên nhìn Sở Sở tự cho là đã giấu giếm rất kỹ động tác sờ soạng của mình, trầm mặc không nói gì.
Hắn giúp đứa nhỏ che giấu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây