Thật ra cũng không phải chỉ không để ý mặt mũi trước mặt Vệ Lăng, đối với ai ông ấy cũng thoải mái được, bởi vì ông ấy nhất quán một quan điểm chính là: Đứa trẻ biết khóc thì sẽ có sữa ăn.
Nếu không phải như thế, lúc trước khi đánh trận, trang bị của sư đoàn bọn họ cũng sẽ không thể nào tốt hơn so với các sư đoàn khác được.
Đây còn không phải là bởi vì ông ấy không ngại mất mặt, “biết khóc lóc” sao.
Vệ Lăng nhìn dáng vẻ đường hoàng chính trực của Vương Thừa Bình cũng không biết có nên cười ông ấy hay không.
“Tám cái, không thể ít hơn được nữa, còn chẳng đủ nhét kẽ răng.” Vương Thừa Bình nhìn vẻ mặt của Vệ Lăng, cân nhắc giảm bớt hai cái sủi cảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây