Chỉ trong chốc lát như vậy, Vệ Lăng đã tách hết những miếng sủi cảo dính liền với nhau ra, đang đợi chúng nó đông lại.
Nghe thấy tiếng vén rèm của, Vệ Lăng quay đầu, sau đó trên người được phủ thêm áo bông.
Vào khoảnh khắc này, Vệ Lăng không chỉ cảm thấy ấm người, mà cả trong lòng cũng vô cùng ấm áp.
“Vợ ơi.” Nắm lấy tay Tần Thanh Man, Vệ Lăng không biết nên nói lời gì.
“Đông lại rồi sao?” Tần Thanh Man được Vệ Lăng nhìn đến đỏ cả mặt, nghiêng người nhìn sủi cảo trong chảo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây