Tuy lời nói của Đỗ Hoành Nghị không rõ ràng nhưng ý biểu đạt lại rất rõ, điều này làm cho người còn chưa động phòng như cô phải xấu hổ.
“Chị, có thật không?”
Mà hết lần này tới lần khác, Sở Sở lại cứ tìm Tần Thanh Man chứng thực vào đúng lúc này.
Tần Thanh Man không trả lời là đúng cũng không đáp lại là không, cô đỏ mặt, hoàn toàn không dám nhìn Vệ Lăng. Cô cảm giác cả mặt mình sắp bốc khỏi luôn rồi. Nếu không phải mấy người khách là Đỗ Hoành Nghị vẫn còn ở đây thì cô thậm chí còn muốn lao ra ngoài cửa hít thở không khí luôn rồi.
“Đương nhiên là thật.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây