“Đồng… Đồng chí Uyển Thanh, lát nữa tôi đến nhà ăn lấy chút thức ăn cho cô.” Cuối cùng Triệu Thiên Thành cũng không thể không lùi bước để yêu cầu chuyện tiếp theo.
“Đồng chí Triệu, không cần đâu, tôi có mang lương khô.”
Hoàng Uyển Thanh nhanh chóng từ chối.
“Đồng chí Uyển Thanh, cứ quyết định vậy đi, tôi sẽ cho người mang cơm đến cho cô, nếu cô không nhận thì chính là đang xem thường tôi.” Đương nhiên Triệu Thiên Thành nhìn ra được Hoàng Uyển Thanh muốn từ chối nhưng anh ta muốn đưa đồ, cho dù là ai muốn từ chối cũng đều vô dụng, dứt khoát nói xong câu đó liền đưa mấy người Ngô Vệ Dân đi.
Nhìn bóng lưng của nhóm người Triệu Thiên Thành dần đi xa, Hoàng Uyển Thanh cau mày lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây