Được lắm, thế mà lại nghĩ để mình tự chịu một mình à, không có cửa đâu, con ngươi Viên Hướng Dương đảo một vòng liền kéo người xuống nước, “Lão Vệ à, vừa nãy lão Đỗ với lão Tả cũng cười trêu câu, cậu xem có phải cũng nên dạy dỗ hai người bọn họ một chút không.”
“Vãi, lão Viên cậu cũng quá âm hiểm rồi, thật không biết xấu hổ mà.”
Đỗ Hoành Nghị nhảy xuống giường lao về phía Viên Hướng Dương.
Tốc độ Tả Cao Bằng bằng xông tới chỗ Viên Hướng Dương cũng không chậm, anh ấy hận không thể bịt chặt cái miệng “hư đốn” kia của Viên Hướng Dương lại, thật là làm hại, hại đến tận nhà rồi.
Viên Hướng Dương đã sớm chú ý Đỗ Hoành Nghị và Tả Cao Bằng rồi, thấy hai người lao tới lập tức giật cửa chạy mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây