“Cháu bé, nào, nói cho cô nghe, người này là ai, nói thật sẽ có kẹo ăn.” Tần Thanh Man lấy từ trong túi ra một viên kẹo, đối với đứa nhỏ trong ngực Chu Bảo Căn lắc lư, đồng thời một cánh tay chỉ vào Hoàng Uyển Thanh hỏi.
Hứa hẹn ngoài miệng làm sao so được với dụ hoặc của kẹo ngọt thực tế được.
Đứa con của Chu Bảo Căn lập tức hé miệng cười cười, thành thật lắc lắc đầu nói: “Không quen biết.”
“Đứa nhỏ chết tiệt này nói luyên thuyên cái gì vậy, đây là mẹ cháu, đến mẹ ruột mà cháu cũng không nhận ra sao?” Trương thị chậm một bước không che kịp miệng cháu trai, chỉ có thể đem cháu trai ôm vào lòng gấp gáp nói chữa cháy.
Đồng thời một tay cảnh cáo cấu mông cháu nội.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây