Vệ Lăng là đạp tuyết chạy đến, mặc dù bởi vì chạy nhanh nên thời gian sử dụng cũng được rút ngắn rất nhiều, nhưng tuyết rơi rất lớn, cho nên khi đến nhà Tần Thanh Man đầu hắn cũng đã phủ đầy tuyết trắng rồi.
Nhưng hắn không cảm thấy lạnh, không hề lạnh một chút nào cả.
Đối mặt với Tần Thanh Man đang mở cửa nghênh đón, Vệ Lăng vô thức giang hai cánh tay.
Tần Thanh Man rất tự nhiên mà nhào vào lòng Vệ Lăng.
“Thình thịch… thình thịch… thình thịch—”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây