Sau mười mấy phút, ba người Đỗ Hoành Nghị đầu đầy mồ hôi ngã nằm dưới đất, không phải bọn họ muốn nằm xuống mà là bị cái tên Vệ Lăng đó quật ngã.
“Lão Vệ, cậu giấu nghề rồi!” Đỗ Hoành Nghị nghĩ tới điểm mấu chốt.
Viên Hướng Dương và Tả Cao Bằng cũng nhìn Vệ Lăng bằng ánh mắt lấp lánh.
“Đã nhường.” Vệ Lăng vừa không thừa nhận, cũng không phủ nhận, so tài cả buổi ngay cả cọng tóc cũng không lộn xộn, hắn nhấc túi của mình lên, lần lượt vượt qua cơ thể ba người chiến hữu, dần biến mất ở cửa.
“Tôi dám nói, lão Vệ chắc chắn là cố ý.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây