Đến phòng, cô bé nhìn thấy Giang Nguyệt Vi buồn bực ngủ trên giường, liền đặt mì lên bàn, do dự một hồi mới nói: “Chị, em mới nấu mì, chị ăn cùng với em nha?”
Người trên giường vẫn không có động tĩnh, Giang Nguyệt Hà biết hiện tại trong lòng chị cô bé khẳng định sẽ không dễ chịu, cũng không thúc giục, ngồi một bên yên lặng nhìn, một lát sau, chăn bị xốc lên, Giang Nguyệt Vi chậm rãi từ trên giường đứng lên.
Cô bé vội đẩy chén mì kia, nói: “Chị mau ăn đi, mì vẫn còn nóng, nếu không đủ thì bảo em.”
Vào thu, bóng đêm lạnh lẽo, gió lạnh âm thầm lẻn vào trong phòng, lay động ánh nến trong phòng, nhưng vẫn có thể thấy rõ bát mì đặt trên mặt bàn tỏa ra hơi thở nóng hổi.
Giang Nguyệt Vi ngẩng đầu, đôi mắt đen nhánh nhìn Giang Nguyệt Hà một cái, không trả lời cô bé, trực tiếp đi tới trước bàn cầm đũa lên ăn mì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây