Bà ta dừng suy nghĩ chút rồi mỉm cười nói: “Không phải cô đã cắt đứt quan hệ với mẹ cô rồi sao? Sao còn muốn quay về?”
Cô ấy như ngửi được mùi tám chuyện, mọi người trong xe đều quay lại nhìn, Giang Nguyệt Hà biết Mã Thúy Hoa có ý định xấu, cô bé muốn đi cũng không được, chỉ có thể trả lời: “Xem thím nói kìa, tôi ra ngoài làm việc mà thôi, tôi ở trong mắt các người lại biến thành cái gì vậy? Lá rụng về cội, cội nguồn của tôi ở đây, tôi không về đây thì về đâu?”
Đều cùng một đại đội, sao Mã Thúy Hoa có thể không biết được nhà họ Giang đã xảy ra chuyện gì, bây giờ bà ta còn mạnh miệng: “Vậy các cô ra ngoài lâu như vậy rồi, sao không kiếm chút tiền về nhà, cô cũng biết cuộc sống của nhà cô thế nào mà, vẫn rất thê thảm nha!”
“Mẹ cô không có quần áo đẹp, bị ốm cũng khôm dám đi viện khám, cả ngày anh trai cô dẫn theo một đứa nhỏ dơ dáy, thật quá đáng thương rồi, cũng không trách được chị dâu cô chưa ly hôn đã…”
“Thím!” Bà ta còn chưa dứt lời, Giang Nguyệt Hà đã lạnh lùng cắt ngang lời bà ta, cô ấy biết Mã Thúy Hoa muốn nói gì, chẳng qua là muốn giẫm lên nhà họ Giang để chế giễu, cô ấy không thể để Mã Thúy Hoa giẫm lên mặt cô ấy ở trước mặt mọi người được!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây