Còn nửa tiếng nữa mới kết thúc tiết học mở cửa, cô Dương lúc trước vốn tràn đầy tự tin bây giờ chỉ muốn tan học sớm, cho nên chờ sau khi bọn nhỏ đều lấy được hoa quả, cô liền tuyên bố bọn nhỏ cùng phụ huynh có thể tự do hoạt động trong phòng, còn mình thì muốn đi hít một ngụm dầu mát cho thanh tỉnh một chút.
Tưởng Thanh Ngạn và Tưởng Thanh Viện cầm hoa quả cô giáo phát xuống chạy đến trước mặt Giang Nguyệt Vi và Tưởng Chính Hoa, hai đứa nhỏ đưa cho bọn họ, lại nháy mắt to không ngừng hỏi: “Cha mẹ, chúng con vừa rồi nói có được không? Có cho hai người một chút khẩu khí hay không?”
Một đám phụ huynh nghe lời này, lại nhìn hai vợ chồng bọn họ ầm ầm nở nụ cười, Tưởng Chính Hoa cũng chỉ thiếu chút nữa đưa tay đánh con gái mình một cái, còn tranh khẩu khí? Anh bình tĩnh, cố gắng thở một hơi mới ngăn lại được.
Nhưng mà, anh cũng không thể trực tiếp nói hai đứa nhỏ không phải, dù sao ý nghĩ của hai đứa khẳng định là đơn thuần tốt đẹp, cho nên anh suy nghĩ hơn nửa ngày mới nói: “Cũng không tệ lắm, nhưng vừa rồi cô giáo nói các con phải chia sẻ chuyện vui của mình, chứ không phải của cha mẹ, nếu không sẽ không vui.”
Giang Nguyệt Vi cũng nói: “Đúng vậy, sau này chuyện của cha mẹ không thể nói với người khác, đây vốn là bí mật của riêng cha mẹ, mà đã là bí mật thì ai cũng không thể biết.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây