Trần Hồng Yến vừa nghe liền có thể nghe ra là giọng nói của Giang Nguyệt Vi, cô ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua bí thư chi bộ ở cửa, thấy anh ta không để ý tình hình bên này, lúc này đè giọng nói: “Giang Nguyệt Vi, là tôi, tôi là Trần Hồng Yến.”
Giang Nguyệt Vi ở trong điện thoại bất thình lình nghe được điện thoại của Trần Hồng Yến có hơi sửng sốt, thế nào cũng không nghĩ tới cô ta lại gọi tới nơi này, thế nhưng hai người bọn họ đã sớm không có quan hệ gì, cho nên cô cũng không muốn nghe điện thoại của Trần Hồng Yến.
Nhưng dường như đối phương biết cô muốn cúp điện thoại, vì thế lập tức lại nói: “Cô đừng cúp điện thoại trước, tôi có việc muốn báo cáo.”
Giang Nguyệt Vi vừa nghe nói cô ta muốn tố cáo, suy nghĩ một chút liền nói: “Nói đi, cô muốn báo cáo cái gì?”
Trần Hồng Yến biết Giang Nguyệt Vi có mâu thuẫn với cô ta, cho nên sẽ không nói với cô bản thân mình bị Châu lão nhị lừa đến nơi này, nếu không thì Giang Nguyệt Vi sẽ không quản chuyện của cô ta, cho nên từ lúc tới cô ta đã nghĩ kỹ, sự việc nhất định phải nói lớn lên: “Châu lão nhị chồng tôi và bằng hữu của hắn anh Hổ là kẻ buôn người, tôi là bị bắt cóc tới nơi này, trong tay bọn họ còn có người khác, cô mau tìm công an đến bắt bọn họ đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây