Sớm biết sẽ có kết cục hôm nay, Trần Hồng Yến lúc trước ra sao cũng sẽ không náo loạn nhà họ Giang, Giang Tinh Quốc tuy rằng có hơi phế vật thế nhưng đối với cô ta vẫn là rất tốt, cũng cho tới bây giờ chưa từng đánh cô ta, ở nhà họ Giang gần như không có người đối nghịch với cô ta, Lý Mỹ Ngọc tuy rằng có đôi khi sẽ mắng người, thế nhưng nể mặt cháu trai cũng không dám tỏ thái độ với cô ta.
So sánh như vậy, cô ta đột nhiên muốn khóc, sớm biết như vậy lúc trước cô ta không nên ghét bỏ nhà họ Giang không nên gây sức ép, kết quả vừa gây sức ép thì trải qua cuộc sống sống dở chết dở như bây giờ.
Đang oán giận chính mình, ngoài cửa vang lên động tĩnh, hình như là có tiếng đối thoại, Trần Hồng Yến lúc này lau nước mắt sắp tràn khỏi mi.
Sau đó, Châu lão nhị tiến vào, nhìn thấy cô ta nằm ở trên giường, lúc này mặt lạnh nói: “Ban ngày ban mặt, cái gì cũng không làm chỉ biết nằm trên giường, mẹ nó cô tàn phế sao?”
Trần Hồng Yến nghe vậy ngay lập tức từ trên giường đi xuống, Châu lão nhị nhìn cô ta biết điều như vậy, lập tức lại nói: “Mau nấu cho ông đây hai món ăn, tôi với anh em tôi uống hai chén.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây