Với tính tình ban đầu của Trần Hồng Yến, nếu như cuộc sống không sống tiếp được thì chắc chắn đã sớm chạy rồi, cô ta không chạy phỏng chừng chính là bị hạn chế bởi người khác, nếu cô ta thật sự bị bắt cóc phỏng chừng sẽ bị nhốt lại, mà hiện tại cô ta có thể tự do hoạt động, khả năng bị lừa trước đây là rất lớn.
Giang Nguyệt Vi tháo bỏ nghi hoặc trong lòng, cũng không xoắn xuýt nữa, cho dù thật sự bị lừa, tất cả đều là Trần Hồng Yến tự mình làm ra, hiện tại cô ta ngoại trừ gầy đi một chút, hình như cũng không có vấn đề gì khác, hơn nửa đại đội Thạch Dương kia nhiều người như vậy nhìn, tính mạng của cô ta chắc hẳn là không đáng lo ngại.
Giang Nguyệt Vi rất nhanh nằm xuống: “Vậy coi như em đã nghĩ, đây là quả do cô ta tự mình trồng, vậy thì tự mình gánh chịu hậu quả vậy.”
Tưởng Chính Hoa cười: “Em nói với anh hơn nửa ngày, anh còn tưởng em muốn giúp cô ta.”
Giang Nguyệt Vi mỉm cười: “Hiện tại mỗi ngày em bận rộn tối mắt tối mũi, nào có thời gian đi nghe ngóng tình hình của cô ta cơ chứ, chỉ có sự khôn khéo của cô ta, nếu thật sự bị lừa, nói không chừng đã sớm nghĩ ra cách để thoát thân như nào rồi, nào cần đến em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây