Giang Nguyệt Vi nghe vậy cũng nhíu mày, cô biết Tôn Thục Mẫn là người địa phương, cũng ở gần đây, dựa theo vị trí địa lý mà nói, cửa hàng thực phẩm ở đây gần nhất, trên cơ bản người dân ở gần đây đều sẽ đến cửa hàng thực phẩm này mua đồ, vậy tại sao cô ta lại không mua ở đây? Có phải có nơi nhập hàng riêng không? Hay là mua ở nơi khác rẻ hơn?
Nếu như thật sự có con đường nhập hàng nào khác, còn có thể giảm giá thành nguyên vật liệu, vậy cô có ép giá nữa cũng rất bình thường, nếu như nhà cô mà cũng có thể giảm giá thành, vậy thu nhập khẳng định sẽ tăng lên.
Nghĩ đến đây, buổi tối chờ Tưởng Chính Hoa từ bộ đội trở về, cô liền đem mọi chuyện hôm nay nói với anh, cuối cùng, lại nói: “Anh có biết người của xưởng thịt nào không, hai cửa hàng chúng ta gần đây muốn mua nhiều thịt, cho nên em muốn trực tiếp đặt thịt với bọn họ, như vậy chi phí nấu ăn của chúng ta cũng có thể thấp hơn một chút rồi.”
Tưởng Chính Hoa suy nghĩ một hồi mới nói: “Em để anh đi thử xem, nhưng anh nghĩ là khó lắm.”
Nhà máy chế biến sản xuất thịt là của nhà nước, ở trong mắt bọn họ, tiệm mì Phúc Tâm là nhà đầu tư, bọn họ sẽ không muốn hợp tác với Phúc Tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây