Hơn một trăm này đối với những người khác mà nói khẳng định là nhiều, nhưng đối với nhà cô mà nói, khẳng định là ít, cùng lúc trước hoàn toàn không có cách nào so sánh, khó trách Mã Ái Vân lại vội vã gọi cô đến để nghĩ biện pháp.
Tống Hồng Tinh nhìn thấy Giang Nguyệt Vi cứ nhìn sổ sách đến mức xuất thần, cũng có chút ngượng ngùng, dù sao lúc trước Giang Nguyệt Hà và Hứa Văn Thiến đều làm rất tốt. Nhưng khi bọn họ vừa đến đây, việc làm ăn liền xuống dốc ngay, hơn phân nửa là có liên quan đến bọn họ, cầm nhiều tiền lương như vậy nhưng lại làm việc không tốt, vì thế hắn nói: “Trong tiệm gần đây làm ăn không tốt lắm, chúng tôi cũng đã cố gắng hết sức, bằng không cô cứ giảm tiền lương của chúng tôi xuống một chút?”
Trương Lệ Mai thấy chồng mình nói như vậy, cũng nhanh chóng nói: “Đúng, chúng tôi có thể lấy ít tiền lương một chút.”
Giang Nguyệt Vi nghe tiếng giương mắt, nhìn bọn họ cười nói: “Cái này không có quan hệ gì với hai người cả, là bởi vì đối diện đem giá cả ép xuống, cho nên chúng ta bên này mới bị ảnh hưởng, đừng nghĩ quá nhiều, chúng ta bây giờ kiếm ít một chút cũng không có gì, mọi việc không nên nóng vội.”
Mã Ái Vân liền hừ một tiếng: “Cô ta bán thấp như vậy, có phải là ăn bớt nguyên liệu rồi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây