Giang Nguyệt Vi đương nhiên sẽ không tức giận, còn Hứa Văn Thiến lại khó chịu, nhưng bây giờ mở cửa hàng thì ai cũng có thể làm, khó chịu cũng không có tác dụng gì, cho nên cô bé nói: “Chị Nguyệt Vi tức giận làm gì ạ? Hiện tại nhà nước cải cách mở cửa, nhà chúng ta có thể mở cửa hàng, chị cũng có thể mở nha.”
Tôn Thục Mẫn chắc chắn sẽ không tin Giang Nguyệt Vi lại rộng lượng như vậy, nhưng Hứa Văn Thiến nói không sai, Giang Nguyệt Vi có thể mở cửa hàng, vậy người khác cũng có thể: “Chị còn tưởng rằng cô ấy sẽ tức giận khi chị cướp việc làm ăn của nhà chị chứ.”
Hứa Văn Thiến nghe thế cũng chỉ cười cười: “Sẽ không, có cạnh tranh mới có động lực có tiến bộ chứ ạ, em cũng hy vọng cửa hàng của nhà chị có thể phát triển không ngừng.”
Tôn Thục Mẫn cảm thấy miệng Hứa Văn Thiến rất ngọt, lần trước lão bà Vương kia không thể dụ dỗ được cô bé này, lần này nếu Hứa Văn Thiến đã đến đây rồi, Tôn Thục Mẫn cũng không muốn quanh co lòng vòng, nhìn Hứa Văn Thiến nói thẳng: “Cô ấy không tức giận là tốt rồi, cửa hàng của chị còn thiếu người trông tiệm, chị có thể cho ba mươi đồng tiền lương, không biết là em có thể giới thiệu cho chị một người được không?”
Một tháng trả tới ba mươi tệ tiền lương, thật sự là bỏ vốn gốc, tiền lương này chỉ cần nói ra khẳng định sẽ có một đống người đến, nhưng Hứa Văn Thiến biết lời này chính là Tôn Thục Mẫn nói cho mình nghe, tiền lương rất mê người, nhưng cô bé không có khả năng phản bội Phúc Tâm, dù sao bên kia mới là nơi che chở cô bé hơn: “Được rồi, em sẽ trở về nói với chị Nguyệt Vi một tiếng xem có thể giúp được chị hay không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây