Nói chúng ta trễ nhất là sáng ngày mai phải rời đi, tối nay tìm không thấy Giang Nguyệt Vi thì chúng ta ngủ ở đâu? Mày tưởng rằng trong túi chúng ta còn hai mươi đồng sao?”
Nói xong thì trực tiếp giựt lấy túi trong tay cô ta: “Đưa túi cho tao, tránh cho số tiền cuối cùng ít ỏi này mày cũng có thể làm mất, chuyện gì cũng làm không xong, còn đưa ra lung tung ý kiến!”
Trần Hồng Yến nghe xong thì giận run cả người, Lý Mỹ Ngọc hận cô ta lắm rồi à, cô ta cũng không muốn đồ bị trộm mất, nhưng cô ta làm sao biết được ở thành phố lớn như này lại nhiều trộm như vậy chứ, sao có thể trách cô ta chứ?
Thấy cô ta vẫn dửng dưng, Lý Mỹ Ngọc lại lạnh lùng nói: “Mày còn không đi nữa à? Có phải tối nay định ngủ trên đường mày mới vui không?”
Mặc dù Trần Hồng Yến vô cùng khó chịu khi Lý Mỹ Ngọc nói mình như vậy, nhưng bây giờ chỉ có thể nhịn, ai bảo cô làm mất đồ làm chi, vì thế không cam lòng thì cũng phải bà ta đi mua đồ sau đó đến nhà ga.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây