Căn bản là không thể ngủ, không dễ gì mới ngủ được, kết quả vẫn là một số người bên cạnh nói chuyện, ngáy khò khò, không một khắc nào dừng lại, khó chịu đến mức khiến cho người ta muốn ngất xỉu.
Tất cả tâm trạng tốt của Lý Mỹ Ngọc đều bị phá hủy vào ngày hôm nay, chỉ có thể cố gắng chống đỡ, cả đêm bà ta cũng không ngủ được, cuối cùng thức được đến hừng đông, xe chậm rãi đi vào thành phố lớn, người trên xe cũng càng ngày càng ít, nhìn những tòa nhà cao tầng ở bên ngoài cửa sổ, lúc này bà ta mới cảm thấy bản thân như sống lại.
Rất nhanh, xe đến trạm, mọi người xách hành lý vội vàng xếp hàng xuống xe, Lý Mỹ Ngọc và Trần Hồng Yến cũng xách đồ đi theo phía sau mọi người xuống xe, ra đến bên ngoài, bọn họ không vội đi ra ngoài ngay, vội vàng tìm một người hỏi đường đi xuống đại học Nhân Hoa đi như thế nào, cũng may trường đại học này thật sự nổi tiếng, ở trung tâm chỉ cần chuyển một chuyến xe buýt là đến thẳng được rồi.
Trần Hồng Yến dựa theo lời người nọ nói, tìm nửa ngày mới tìm được trạm xe buýt, đồ ăn mang theo cũng đã ăn hết, nếu như không gặp được Giang Nguyệt Vi, đến lúc đó lại phải tốn thêm một khoản tiền, cho nên lúc này các cô cũng không kịp thưởng thức vẻ phồn hoa của thành phố lớn chỉ muốn nhanh chóng lên xe mua vé.
Sau khi mua vé xong, Trần Hồng Yến cảm thấy trong túi dường như thiếu một thứ gì đó, nhưng mà lúc này nhân viên bán vé thúc giục họ đi vào trong xe, cô ta cũng không nhớ ra thiếu cái gì.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây