Nói xong, từ trên tay Mã Ái Vân lấy canh giò heo, đổ vào bát cho Giang Nguyệt Vi, cầm muỗng nhỏ ngồi xuống đút cô uống.
Canh vẫn còn nóng, anh múc từng muỗng từng muỗng, thổi thổi, cẩn thận đút.
Canh giò heo rất đậm đà, Giang Nguyệt Vi mười mấy tiếng rồi chưa ăn cái gì, cũng không cảm thấy ngấy, chỉ cảm thấy bây giờ ăn cái gì cũng ngon, lúc ăn sắp xong, thấy thai phụ giường bên cạnh vẫn luôn nhìn bọn họ bên này, mặc dù con cô ta được bế, nhưng vẫn luôn khóc, cũng không thể yên lặng, vì thế Giang Nguyệt Vi liền đưa mắt ám thị để Mã Ái Vân hỏi xem chuyện gì.
Hôm qua Mã Ái Vân không thích người nhà của thai phụ đó, mặc dù không muốn qua đó hỏi chuyện của bọn họ, nhưng đứa con của cô ta vẫn luôn khóc, cũng ảnh hưởng đến bọn họ, vì thế đi đến trước hỏi sản phụ đó: “Sao con gái của cháu luôn khóc vậy, không cho uống sữa sao?”
Sản phụ đó cười ngại ngùng: “Cho uống rồi, có thể là không thoải mái, cháu cũng không biết chuyện gì nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây