Mã Ái Vân thấy cô tính tới tình lui thì cũng thuận miệng hỏi chút, biết một tháng trong tiệm kiếm được khoảng hơn năm trăm tệ, bà ngạc nhiên đến mức suýt nữa đánh rơi cái bát trong tay, bà đi lên, tuy không hiểu mấy chữ này, nhưng cũng lật sổ sách: “Thật hay giả vậy?”
Giang Nguyệt Vi mỉm cười rồi gật đầu: “Con chưa tính kỹ, những cũng không chênh lệch nhiêu.”
Đột nhiên Mã Ái Vân hít sâu một hơi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì một năm họ có thể kiếm được mấy nghìn tệ rồi, tốt hơn nhiều so với việc họ mệt nhoài quanh năm suốt tháng ở quê cũng không kiếm được một trăm tệ!
Lúc trước bà còn cảm thấy Giang Nguyệt vi tiêu quá nhiều tiền để sửa sang, thử nghiệp còn được ăn thử miễn phí, hơn nữa số lượng tặng còn nhiều, bây giờ nghĩ lại, thì ra ánh mắt bà quá hạn hẹp rồi.
Bà lau mồ hôi, lập tức cảm thấy mệt cũng xứng: “Vậy chúng ta đã lấy lại được tiền vốn chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây