Bỗng nhiên tôi nhớ ra là mình có việc gấp, không tán dóc với bà nữa, lần sau nói tiếp.”
Mã Ái Vân chưa kịp đáp lời thì người phụ nữ kia đã quay ngoắt đi, bà vội vàng cầm túi đồ bên cạnh, gọi với theo bóng lưng bà ta: “Bà vội lắm hả?”
Người nọ không những không trả lời Mã Ái Vân mà tốc độ đi càng nhanh hơn, Mã Ái Vân cảm thấy khó hiểu.
Thoắt cái Giang Nguyệt Vi đã đi đến trước mặt Mã Ái Vân, nhìn bóng dáng người phụ nữ kia, cười hỏi: “Đó là bạn mới ở đây của mẹ à? Sao con thấy hơi quen nhỉ.”
Tưởng Chính Hoa cũng cảm thấy người kia rất quen mắt nhưng ban nãy cách hơi xa nên anh không nhìn rõ, không nhớ ra mình đã gặp người ta ở đâu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây