Bọn họ ăn cơm của nhà họ Hà, dùng đồ của nhà họ Hà, lúc về nhà chồng còn xách đi không ít đồ vật. Còn Hà Hiểu Phương thì khỏi phải nói, hồi đó phải cung cúc phục vụ cô ta học cấp ba. Kết quả khi nhà họ Hà gặp khó khăn, hai người này chạy nhanh hơn ai hết.
Bây giờ Giang Nguyệt Vi không muốn lãng phí thời gian với nhà họ Hà, chỉ gật đầu, cười đáp: “Đó là lẽ đương nhiên, đã sống trên đời thì nên ăn ở hiền lành.”
Chẳng mấy chốc xe đã lăn bánh. Tuy rằng họ ngồi ở cuối xe nhưng đoạn đường từ công xã lên huyện khá bằng phẳng, suốt chặng đường xe chưa từng xóc nảy lần nào. Chiếc xe chạy mất ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến nhà ga ở huyện.
Chiếc xe dừng lại, Triệu Phượng Tiên và Hà Hiểu Oánh lập tức xuống xe. Vì nhóm người Giang Nguyệt Vi ngồi ở cuối xe nên đành chờ những người ngồi phía trước xuống xe hết thì mới đến lượt họ đi xuống, thế nên chẳng kịp thấy bóng dáng hai người kia đâu.
Giang Nguyệt Hà đứng đợi họ ở cổng nhà ga từ lâu, vừa thấy bọn họ xuống xe đã lên tiếng vẫy gọi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây