Mã Ái Vân ở bên cạnh lập tức châm ngòi thổi gió, những người đang đứng đây đều quen biết với nhà họ Tưởng, tất nhiên họ biết bây giờ nên làm gì, nhao nhao chỉ trích...
“Đúng vậy, trước đây ông bà vứt bỏ con gái của mình, bây giờ thấy có thể lợi dụng người ta, còn mò đến tận cửa nói khó nghe như vậy, mất mặt quá...”
“Lúc trước ông bà mặc kệ cô ấy sống chết, sao bây giờ lại muốn cô ấy quan tâm xem hai người sống chết như nào? Da mặt hai ông bà dày ngang ngửa cái tường thành rồi đấy, thầy trừ tà thiếu hai người đúng là một tổn thất lớn...”
“Mọi người nói nhiều với hạng người này làm gì, hai ông bà ta rình rập ở đây mấy ngày hôm nay, ai biết có ăn trộm ăn cắp gì không, cứ bắt về đồn công an là được...”
Vừa nghe mọi người nhắc đến công an và đồn công an, Lý Mỹ Ngọc suýt nổi điên. Họ là cha mẹ ruột của Giang Nguyệt Vi, người đứng trước mặt đây là con rể họ, sao có thể nói những lời tàn độc như vậy! Đúng là uổng phí cái danh bộ đội!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây