Chẳng qua hai người không ngờ cuộc sống sau này của tôi lại êm ấm như này, thế nên hai người mới cảm thấy tôi không khiến hai người bẽ mặt nữa, nghĩ bụng chắc tôi có thể giúp đỡ gia đình các người, bất đắc dĩ mới đến cầu xin tôi tha thứ thôi!”
Mọi người đều biết rõ mục đích cuối cùng của bọn họ khi đến đây ngày hôm nay là gì. Trước kia, hồi vụ việc ly hôn còn ầm ĩ, bọn họ cảm thấy cô vô dụng nên tỏ thái độ ghét bỏ cô ra mặt, tìm tất cả mọi cách để liên lạc với cô, thậm chí còn viện cớ tình thân để bắt cóc cô, ép cô quay về nhà họ Giang, sống những ngày vô tri.
Họ nào có thật lòng nhận lỗi, chẳng qua là mưu tính cho lợi ích cá nhận mà thôi. Cô không thể bị mắc bẫy thêm lần nữa: “Hai người tính đi tính lại cũng vô dụng. Những thứ bây giờ tôi có không phải do hai người ban cho, hai người đừng hòng tôi giúp đỡ hai người, mãi mãi cũng không có đâu.”
Mã Ái Vân cười khẩy: “Nếu Nguyệt Vi không được sống sung túc, không vinh hạnh làm sinh viên thì sao mấy người có thể đến đây nhận lại con? Nghèo hèn thì là bát nước đổ đi, giàu có thì là con gái, là tôi thì tôi cũng không nhận hai người làm cha mẹ!”
Bà vừa dứt lời thì những người hóng chuyện xung quanh lập tức châu đầu ghé tai, bàn tán xôn xao. Cũng đúng thôi, nếu bây giờ Giang Nguyệt Vi không được sống sung túc thì e là hai vợ chồng Lý Mỹ Ngọc này còn mắng chửi cô thậm tệ hơn, mắng cô trước kia không nên ly hôn. Nói chung là họ nào có ý nhận lỗi, đây chắc chắn là ham hư vinh thích trèo cao!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây