Tưởng Chính Hoa nghe cô nói vậy thì hơi nhướng mày, cũng không biết nên nói gì: “Vậy lát nữa ăn thêm, lần sau đừng nôn nóng, dù sao đồ ăn trong nhà để em ăn thoải mái mà.”
Đã nôn một lần rồi, đương nhiên Giang Nguyệt Vi sẽ không tái phạm sai lầm lần thứ hai, chỉ gật đầu.
Tưởng Chính Hoa để cô ngồi bên cạnh nghỉ ngơi, sau đó đi nấu cho cô chút cháo, kết quả nồi mới vừa đặt lên bếp, Giang Nguyệt Vi lại chạy nhanh như gió vào WC bắt đầu nôn mửa tiếp.
Anh cảm thấy có gì đó bất thường, tuy rằng hai người họ cùng ăn một nồi cơm, cùng một món ăn nhưng anh là đàn ông, da dày thịt béo, dạ dày cũng vậy, rất có thể anh ăn vào không sao nhưng Giang Nguyệt Vi không giống vậy, dạ dày cô yếu ớt hơn, cho nên rất có thể bữa cơm này có vấn đề.
Nghĩ đến đây, anh cũng không nấu cháo nữa mà chờ cô nôn xong thì lập tức đưa cô đến bệnh viện quân đội khám, nhưng lúc này đã gần tám giờ, buổi tối thường không có bệnh nhân, cho nên chỉ sắp xếp một bác sĩ khoa nội trực ban, còn những bác sĩ khác lúc này đang ngồi ăn cơm ở phòng nghỉ bên cạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây