Đây không là hành động tự giác của một người con rể phải có, Lý Mỹ Ngọc vẫn luôn nghĩ như vậy, cho nên mấy ngày gần Tết, bà ta vẫn luôn đợi đồ tết của bọn họ.
Nhưng bà ta đợi từ ngày hai mươi lăm đến đêm giao thừa, mà nhà họ Tưởng bên đó cũng không có bất kì bày tỏ nào, giống như hai nhà bọn họ không có bất kì mối quan hệ nào vậy.
May là lần này Lý Mỹ Ngọc học khôn rồi, không có ra ngoài nói Giang Nguyệt Vi sẽ gửi đồ về, gặp một số người trong nhóm thuận miệng hỏi cũng không trả lời một cách dứt khoát tuyệt đối nữa, nhưng lại không nhịn được sự thích khua môi múa mép này, cố ý chạy tới hỏi Giang Nguyệt Vi tặng đồ tết gì vậy, đặc biệt là Mã Thúy Hoa người bình thường đối đầu với bà ta, nói chuyện câu nào cũng mang theo châm chọc.
Lý Mỹ Ngọc tức giận không nhẹ, nhưng mà bà tao phản đòn không được, cho nên bữa cơm đêm giao thừa này, bà ta mang theo sự tức giận mà nấu, lúc ăn cơm vẫn luôn mắng Giang Nguyệt Vi là vọng ân phụ nghĩa, không tặng quà tết thì thôi đi, ngay cả một cuộc điện thoại cũng không gọi, cũng mắng cô cho nhà họ Giang một cái phiền phức lớn là Triệu Phượng Tiên.
Trong lòng Trần Hồng Yến cũng nổi giận, Giang Nguyệt Vi tái hôn bọn họ không được hưởng lợi ích gì, mà ngược lại gần đây Triệu Phượng Tiên ngày nào cũng đến trước cửa gây chuyện, làm cho cuộc sống mọi người không yên ổn: “Mẹ, nếu không thì chúng ta nghĩ ra cách liên hệ với cô ta đi, bây giờ Triệu Phượng Tiên không có việc lại đến tìm chúng ta gây phiền phức, cô ta cũng phải xuất hiện nói một lời, không thể phủi mông bỏ đi như vậy được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây