Giang Nguyệt Vi gật đầu: “Cũng không tệ lắm, số học của cậu ấy rất tốt, tiếng Anh cũng được.”
Tưởng Chính Hoa nhướng mày nhìn cô một cái, thấy cô nói đến thành tích của nam sinh kia, ánh mắt ý cười mênh mông, giống như còn rất sùng bái, trong nháy mắt ghen tuông liền nổi lên.
Ghen tuông nói như thế nào đây, kỳ thật anh cũng không đáng, nếu Giang Nguyệt Vi cùng bạn học có thành tích tốt trao đổi nhiều hơn cũng là chuyện nên làm, cũng có thể nâng cao thành tích của mình.
Nhưng sau khi biết người đàn ông kia có loại tâm tư này, lại nghe trong giọng nói của cô có một chút sùng bái như vậy, trong lòng anh liền không có tư vị.
“Không phải nói không thi tiếng Anh sao, sao bây giờ em lại muốn học?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây